“Nhưng mà không sao cả, Hoàng Nhi, anh sẽ đến cứu em!”
Người thanh niên bước ra, khung cảnh xung quanh thay đổi.
Bỗng một cái quảng trường rộng lớn xuất hiện từ hư không.
Phía trước là một truyền tống trận cổ xưa đang khởi động.
“Cậu chủ, sao người lại đến đây thế!”
Hai ông lão bước tới quỳ gối.
Người thanh niên đứng trước truyền tống trận: “Đến thế giới Thái Cổ với tôi!”
Hai ông lão nhìn thoáng qua nhau, thầm nghĩ: "Chẳng phải thế giới Thái Cổ đã hủy diệt từ lâu rồi sao?"
"Cậu chủ đến đó làm gì?"
Nhưng mà cả hai đều không dám nhiều lời: “Vâng ạ!”
Hai người họ bước lên truyền tống trận rồi biến mất.
Ngoài thần miếu, mặt già của Tần Hồng Bân đen kịt: “Tại sao các người ngăn không cho chúng tôi vào hả?”
“Đừng tưởng rằng các người là cường giả Thái Cổ nên chúng tôi không dám giết!”
“Còn dám cản đường thì đừng trách bọn tôi không khách khí!”
Vô số người tu võ đỏ mắt, nhìn chằm chằm vào cánh cửa thần miếu.
Truyền thuyết nói rằng trong đó có thần khí Thái Cổ.
Có võ kỹ siêu đẳng.
Cũng có đan dược giúp người tu võ trường sinh bất lão.
Giáo Phụ cầm một thanh kiếm dài màu đen: “Kẻ nào dám tới gần thần miếu, chết!”
“Ông!”
Những người tu võ ở đây e dè nhìn Giáo Phụ.
Vừa rồi bọn họ còn tính thừa lúc chín mươi chín vị sư phụ của Diệp Bắc Minh trọng thương mà xông vào thần miếu.
Nhưng rồi lại phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3332741/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.