Một cơn gió mạnh mẽ đánh úp lại, hóa thành móng vuốt sắt vô tình chụp về phía yết hầu Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh quát to: "Cút đi!"
Gào rống!
Long Tích sau lưng anh sáng lên, mấy chục đầu long mạch gần như cùng lúc xuất hiện!
Vạn Trường Thanh suýt chút nữa bị dọa choáng váng: "Trời ơi, mấy chục long mạch!
Thân thể lão tổ nhà họ Vạn chấn động, đôi mắt càng trở nên ngưng trọng: "Thằng chó đẻ, mày thật sự khiến người khác bất ngờ!"
"Không hổ là đời sau của Diệp Phá Thiên, một người có thể dung hợp mấy chục long mạch!"
"Ở Thánh Vực cũng là điều hiếm thấy suốt cả triệu năm!"
"Đáng tiếc, ngày hôm nay mày vẫn phải chết ở chỗ này!"
Lão tổ nhà họ Vạn cười vô cùng dữ tợn: "Chỉ là một tên cảnh giới Vực Vương, lại khiến lão phu phải dốc hết toàn lực!"
"Mày là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng!"
"Mày nên thấy kiêu ngạo đi!"
Ầm ầm!
Hơi thở như sóng thần bùng nổ, lão tổ nhà họ Vạn lấn áp như một chiến thần!
Diệp Bắc Minh không chút do dự, trực tiếp chém ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Tiếng "keng keng" cực lớn truyền đến, một lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm bao vây lại!
Thế mà cố định kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trên không trung!
Bất luận Diệp Bắc Minh dùng sức thế nào đều không thể đè xuống phía dưới nửa phần!
"Nguy rồi!"
Sắc mặt Diệp Bắc Minh biến đổi.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3332049/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.