“Vào lúc con trốn chạy dưới sự truy đuổi của nhà họ Triệu, chúng sinh thiên hạ đang ở đâu?”
“Con chỉ nhớ rằng lúc con tháo chạy tới Côn Luân Hư, sư tỷ đã cứu con!”
“Còn chúng sinh thiên hạ trong miệng mẹ lại muốn hại con, muốn giết con, muốn cướp bảo vật trong tay con!”
“Chúng sinh thiên hạ hại con, giết con, con còn cần phải cứu chúng sinh thiên hạ nữa sao?”
“Người sinh ra con là mẹ chứ không phải chúng sinh thiên hạ!”
Giọng Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Đối với con mà nói, chúng sinh thiên hạ không quan trọng bằng sư tỷ và mẹ con!”
“Cứu vớt thế giới, Diệp Bắc Minh con làm!”
“Nhưng phải đánh đổi mẹ và sư tỷ của con ư?”
Anh quát lên: “Đệch mợ nó chứ chúng sinh thiên hạ!”
“Minh Nhi...”
Diệp Thanh Lam sững sờ.
Thập sư tỷ lệ rơi đầy mặt, ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh.
Diệp Thanh Lam nghiêm nghị lắc đầu nói: “Minh Nhi, đây không phải là lúc giở tính trẻ con”.
“Chuyện này là do mười vị tổ tiên của nhà họ Diệp chúng ta quyết định...”
Diệp Bắc Minh cười to: “Tổ tiên quyết định thì sao chứ?”
“Tổ tiên lúc nào cũng đúng sao? Lẽ nào đời sau của nhà họ Diệp không sinh ra được một ai nghịch thiên ư?”
“Vậy Diệp Bắc Minh con sẽ làm người nghịch thiên kia!”
Giọng anh nghiêm lại: “Chỉ cần con dung hợp tất cả long mạch sẽ không cần hiến tế mọi người nhỉ?”
Diệp Bắc Minh vừa dứt lời bèn bước ra.
Rồi quỷ dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3328874/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.