“Chết tiệt!”
Diệp Bắc Minh buông Phùng Vũ ra rồi chạy vọt tới cửa Tổng viện Giám Sát.
Đúng lúc anh thấy hai người Lục Tuyết Kỳ và Lục Vô Tà, còn cả Lạc Khuynh Thành đầy ma khí đang nằm trên mặt đất.
“Chị, chị đừng chết mà!”
"Cậu ta là em trai của đại sư tỷ ư? Chẳng trách lần trước đã giúp mình".
Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh liếc mắt là nhận ra Lạc Khuynh Thành đang bị thương rất nặng.
“Đại sư tỷ!”
Ảnh Thuấn!
Nháy mắt anh đã xuất hiện trước mặt ba người họ, ngồi xổm xuống điều trị cho Lạc Khuynh Thành.
“Bát sư tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Chẳng phải mọi người đã quay về Thánh Tộc rồi à? Sao đại sư tỷ lại bị thương nặng đến thế?”
Giọng Diệp Bắc Minh trầm khàn, tràn ngập sự giận dữ vô tận.
Đôi mắt Lục Tuyết Kỳ đỏ bừng, nước mắt như sắp trào ra, cái mũi chua xót nói: “Bỗng nhiên người của Thánh Vực tới, giết chết bố của đại sư tỷ!”
“Lạc phu nhân báo thù cho chồng mình nhưng lại bị một người thanh niên tên Hàn Tông sát hại!”
“Đại sư tỷ trơ mắt nhìn bố mẹ mình chết thảm nên nhất niệm thành ma...”
“Nếu không nhờ nhà họ Lạc còn một vài người hầu trung thành nên ba người bọn chị mới có cách sống sót chạy ra khỏi nhà họ Lạc!”
“Cái gì!”
Lòng Diệp Bắc Minh dấy lên một cơn tức giận.
Anh đau lòng nhìn đại sư tỷ.
Năm ấy, Diệp Bắc Minh cũng tận mắt chứng kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3325817/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.