Sau khi Hắc Long Vương im lặng một lát, giọng nói nặng nề lại vang lên: “Đây là vật mấu chốt để tiến vào chiến trường Thái Cổ, tương đương với thông hành lệnh!”
“Không có Thăng Long lệnh, tuyệt đối không có cách nào tiến vào chiến trường Thái Cổ được”.
“Thứ này dường như còn có vài tác dụng khác nữa, nhưng chỉ sau khi con vào bên trong chiến trường Thái Cổ thì mới biết được”.
Diệp Bắc Minh có chút kinh ngạc!
Anh nhất thời phản ứng lại: “Sư phụ, chiến trường Thái Cổ vẫn chưa mở ra”.
“Người đưa vật này cho con để làm gì?”
Hắc Long Vương thở dài một hơi: “Đồ nhi, thầy sắp sửa phong ấn Long Đảo”.
“Có thể là vài năm, vài chục năm, cũng có thể là mấy trăm năm, mấy ngàn năm!”
“Cho nên đưa thứ này cho con trước sẽ ổn hơn, sau này có lẽ sẽ không còn cơ hội nữa…”
Thân thể Diệp Bắc Minh run lên!
Anh có thể hiểu được mục đích mà Hắc Long Vương làm như vậy.
Ngày hôm nay đánh một trận, tộc Rồng Đen suýt chút nữa đã bị hủy diệt!
Nếu như Long Đảo còn không được phong ấn, về sau có khả năng sẽ càng thêm nguy hiểm!
Cánh mũi Diệp Bắc Minh chua xót: “Sư phụ…”
Hắc Long Vương vỗ vỗ đỉnh đầu Diệp Bắc Minh một cái: “Thằng nhóc thối, con đang phản ứng cái kiểu gì vậy hả?”
“Đừng có buồn, thầy cũng chỉ đi phong ấn Long Đảo thôi mà, không phải là đi chết!”
Diệp Bắc Minh siết chặt nắm đấm: “Sư phụ người yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3315986/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.