Hàng trăm cường giả cảnh giới Vực Vương xuất hiện.
Luồng khí tức nghẹt thở đầy áp lực như muốn hủy diệt thiên địa ập tới.
Vô số người tu võ khiếp hãi.
Chỉ có người của Đế tộc và Tổng viện Giám Sát vẫn đứng im tại chỗ.
Bọn họ lẳng lặng quan sát tinh hình, không nói gì cả.
Kiếm nô tức giận quát: “Tề Đạo Khung, ông đang làm cái gì đó?”
“Tôi ra lệnh cho rồng lập tức dẫn người của Kiếm Tông đi ngay!”
Tề Đạo Khung cười khẩy đáp trả: “Sư phụ, đây là lần cuối cùng tôi gọi ông một tiếng sư phụ”.
“Ông tưởng rằng mình vẫn là lão tổ Kiếm Thần của Kiếm Tông à? Ngay khi ông quỳ gối dưới chân Diệp Bắc Minh ông đã không còn xứng với vị trí ấy rồi!”
“Đúng thế!”
“Kiếm nô, ông có tư cách gì dạy dỗ bọn tôi chứ?”
“Kiếm nô, ông câm miệng cho tôi!”
Ngũ tử còn lại của Kiếm Tông đều cười khinh nói.
“Chúng bây!”
Kiếm nô tức giận suýt nữa hộc máu.
“Ha ha ha ha!”
Hắc Long Vương ngửa mặt lên trời cười to, khinh khỉnh nhìn thoáng qua bọn họ: “Muốn đổ tội người khác thì cần gì bằng chứng!”
“Để tôi xem kẻ nào dám bước vào Long Đảo, giết không tha!”
Gầm gừ!
Tiếng rồng ngâm nga vang lên, hơn mười con rồng đen bay lên trời.
Chúng lượn lờ trên bầu trời Long Đảo.
Mắt Tề Đạo Khung lóe sáng như đã đạt được mục đích: “Các vị đã thấy rõ chưa? Tộc Rồng đen đang uy hiếp chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3314636/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.