Chỉ là vừa đọc được dòng thứ nhất.
Cô ta đã không thể dời mắt được rồi!
"Diệp Bắc Minh, cảnh giới Thần Vương, 25 tuổi”.
"Ngang trời xuất thế hai năm rưỡi!"
Chỉ vài dòng ngắn ngủi.
Nhưng lại như có một loại ma lực, làm cho hô hấp của Vương Chỉ Dao dừng lại!
Đôi mắt nhìn chằm chằm dòng thứ nhất!
Diệp Bắc Minh, cảnh giới Thần Vương, 25 tuổi!
Diệp Bắc Minh!
Cảnh giới Thần Vương!
Hai năm rưỡi!
25 tuổi!
Sau một lát, Vương Chỉ Dao hít một hơi lạnh: "25 tuổi!"
"Ừng ực... Ừng ực...”
Cô ta điên cuồng nuốt nước bọt: "Sư phụ, cậu ta thật sự mới 25 tuổi sao?"
"Điều này sao có thể!"
"25 tuổi mở ra Long Tích? Đám người trẻ tuổi nhất mở ra Long Tích trong lịch sử cũng phải vượt qua trăm tuổi!"
Trong đầu Vương Chỉ Dao vang lên ầm ầm!
Vẻ mặt Vương Bình An vô cùng tự tin: "Đồ nhi".
"Từ từ, sư phụ!"
Cả người Vương Chỉ Dao chấn động, như là nghĩ tới cái gì đó: "Không tốt!"
"Sao vậy?"
Vương Bình An nhướng mày.
Giọng nói của Vương Chỉ Dao dồn dập: "Người còn nhớ rõ vừa rồi Diệp Bắc Minh hỏi cái gì không?"
Vương Bình An trả lời: "Hỏi phần thưởng, còn có vấn đề về khiêu chiến”.
Vương Chỉ Dao tiếp tục hỏi: "Một câu cuối cùng của cậu ta là gì?"
"Một câu cuối cùng, ừm, thế hiện ra hết sự ngông cuồng của mình”.
Vương Bình An không cần phải nghĩ ngợi liền lập tức nói.
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3304718/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.