Ánh mắt Trương Hắc Hổ trở nên sâu thẳm.
Thấy cảnh này, Triệu Nhị Thần biết tình hình không ổn, vội nói: “Anh Hắc Hổ, tôi xin nhắc nhở một câu, Thống lĩnh Thẩm Ngạo vừa bị cậu ta tát chết, khi nãy cậu ta còn đỡ đạn bằng tay không nữa”.
“Gì cơ?”
Trương Hắc Hổ kinh ngạc, tỏ vẻ khó tin.
Thẩm Ngạo là võ giả cấp Địa, thống lĩnh của một trăm nghìn cấm quân, lại bị Diệp Bắc Minh tát chết?
Con mẹ nó, sao anh không nói sớm hả!!!
Ông ta nhìn theo hướng Triệu Nhị Thần chỉ, quả nhiên thấy Thẩm Ngạo đang nằm dưới đất, não văng tung toé.
‘Chết tiệt! Đỡ đạn bằng tay không, thế chẳng phải là giải phóng nội kình, chỉ võ giả cấp Tông Sư mới có thể làm được sao?’, Trương Hắc Hổ ngạc nhiên nghĩ: ‘Không thể nào, cậu ta mới bao nhiêu tuổi, năm năm trước mười tám tuổi, năm năm sau cùng lắm chỉ mới hai mươi ba tuổi, võ giả Tông Sư hai mươi ba tuổi? Khó tin quá!’
“Bắt cậu ta lại cho tôi!”
Trương Hắc Hổ lạnh lùng ra lệnh.
Chỉ cần không phải võ giả cấp Tông Sư, ba nghìn Hắc Hổ Vệ vẫn có thể trấn áp cậu ta.
“Cộp cộp”, các Hắc Hổ Vệ luôn được huấn luyện nghiêm chỉnh, lập tức tạo đội hình tấn công trong đại sảnh khách sạn, vô số bàn rượu và khách khứa bị tông bay ra ngoài, đại sảnh của khách sạn lập tức biến thành chiến trường.
Trương Hắc Hổ đứng yên tại chỗ, tay cầm chiến kỳ, chỉ huy ba nghìn Hắc Hổ Vệ chiến đấu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719988/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.