"Cái gì? 300 ngàn quân mà vẫn không thể tìm được một người ư".
Quân Vô Hối hít ngược một hơi, dù sao gã cũng còn trẻ, vẫn chưa thể giữ nổi vẻ thong dong khi gặp chuyện bất ngờ.
300 ngàn quân!
Kia chính là 300 ngàn quân đó.
"Phải báo cho chiến thần ngay! Có lẽ, Vương Như Yên có quan hệ với Lão Quỷ Thục Trung", Thanh Long cau mày.
Chu Tước cũng trầm giọng nói: "Lão Quỷ Thục Trung biến mất 50 năm, ai cũng nghĩ rằng ông ta đã chết. Giờ lại bỗng dưng xuất hiện hai Tông Sư trông giống như là người do ông ta dạy dỗ ra. Vương Như Yên lại mới trở về từ núi Côn Luân hơn một năm. Hay là... Lão Quỷ Thục Trung đang ở trên núi Côn Luân?"
"Đừng đoán, phải báo cho chiến thần ngay".
Thanh Long lắc đầu rồi nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi trị thương.
Quân Vô Hối cau mày, không ngờ một Vương Như Yên nho nhỏ lại lôi ra được một ông lớn to như vậy.
'Xem ra phải báo cho cậu ta rồi, người con gái cậu ta thích có vẻ khó nhằn đây'.
Quân Vô Hối nghĩ bụng, sau đó lại bỗng dưng cười nhạt, thầm nghĩ: 'Có điều, với thân phận của cậu ta thì muốn bắt lấy Vương Như Yên cũng không phải vấn đề to tát gì. Hoa hồng có gai, cũng hơi đau tay xíu thôi'.
"Sư tỷ ngầu ghê!"
Đám người Quân Vô Hối đi rồi, Diệp Bắc Minh mới cười bước ra giơ ngón tay cái lên khen.
Vẻ lạnh lẽo trên mặt Vương Như Yên chợt biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719963/chuong-20.html