“Tôi nổi lên lòng yêu mến nhân tài, bây giờ cậu quỳ xuống, nhận tôi làm nghĩa phụ”.
“Tôi có thể giúp cậu giả chết, chuyện này đến đây là kết thúc!”
“Tôi có thể đảm bảo, hai mươi năm sau cậu sẽ ngồi ở vị trí của tôi, sắc phong chiến thần. Đến khi đó, cậu muốn giết ai thì cứ giết!”
Vị trí chiến thần!
Không ai không rung động!
Toàn bộ Long Quốc, chiến thần không vượt quá ba mươi người.
Mỗi một người đều là tồn tại đáng sợ trấn giữ một tỉnh.
Diệp Bắc Thần bất ngờ: “Tôi giết con trai ông, ông còn muốn lôi kéo tôi?”
“Ha ha ha ha!”
Chiến thần Lăng Phong cười lớn: “Quân Vô Hối là con trai tôi, thiên phú rất tốt, cũng rất cố gắng”.
“Bồi dưỡng để làm người nối nghiệp, trên thực tế cũng không tệ”.
“Nhưng sau lưng nó có nhà họ Quân ở Trung Hải”.
“Vì vậy, Quân Vô Hối mới có thân phận và địa vị như ngày hôm nay! Hơn nữa, cậu cho rằng tôi chỉ có một đứa con trai? Chết một Quân Vô Hối, có thêm một Diệp Bắc Minh, không thua thiệt, không thua thiệt chút nào”.
“Ông nghĩ nhiều rồi”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.
“Không làm nghĩa phụ, làm sư phụ cũng được”.
Chiến thần Lăng Phong cau mày, không đạt được lợi ích cao nhất ban đầu, thì cũng phải đạt được lợi ích tương đối.
Diệp Bắc Minh cười nhạo: “Làm sư phụ tôi, ông không đủ tư cách!”
Câu nói này hoàn toàn chọc giận chiến thần Lăng Phong!
Khí thế trên người ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719856/chuong-72.html