Một giọt máu cũng không dính!
Bay trở về tay Diệp Bắc Minh.
Con ngươi lão Phí chấn động, mặt không tượng tượng nổi: “Sao… sao mày làm được?”
Ầm!
Cơ thể ngã xuống đất.
Ông ta đến chết cũng không biết kiếm Đoạn Long là thế nào, sao lại đột nhiên xuất hiện sau lưng mình.
Còn mẹ nó còn đâm xuyên người mình?
“A! A! A...”
Lưu Bán Thành sợ đến ngây người!
Nằm trên đất, bò ra ngoài giống như chó chết.
Võ Hoàng!
Con mẹ nó là Võ Hoàng đấy!
Lại bị Diệp Bắc Minh giết!
Lại còn trong tích tắc, đúng là nghịch thiên!!!
Diệp Bắc Minh chém ra một đường kiếm khí, giết chết Lưu Bán Thành.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen ngợi: “Giỏi lắm nhóc con!”
“Ngay cả tôi cũng không ngờ cậu lại nắm trong tay sức mạnh không gian khủng khiếp như vậy”.
“Làm sao cậu lại có ý tưởng này?”
Diệp Bắc Minh thu hồi kiếm Đoạn Long, cũng không phải không cần kiếm!
Chẳng lẽ anh ngu thật sao?
Anh chỉ là muốn lão Phí buông lỏng cảnh giác.
Diệp Bắc Minh mỉm cười giải thích: “Tôi đã cân nhắc từ lâu, chỉ cần tôi có suy nghĩ là có thể khiến kiếm Đoạn Long đột nhiên xuất hiện trong tay”.
“Như vậy có thể khiến kiếm Đoạn Long xuất hiện ở nơi khác đúng không?”
“Ví dụ ở sau lưng kẻ địch?”
“Vừa rồi tôi thử một chút, không ngờ thật sự thành công!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen ngợi: “Ha ha ha, không tệ, hậu sinh khả úy!”
“Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719638/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.