Tiêu Tuệ trong nháy mắt hiểu ra, cô ta gật đầu: “Em trai, cứ theo lời em nói đi”.
Tiêu Dịch nở nụ cười: “Lý Gia Hinh, nếu cô bằng long muốn chịu trách nhiệm chuyện này, cậu đây cho cô một cơ hội”.
“Chúng tôi ở Cảng Đảo khoảng nửa tháng”.
“Trong nửa tháng này, bất cứ lúc nào cô cũng phải ở bên tôi, bao gồm cả ngủ cùng buổi tối”.
“Cô hiểu chứ?”
Lý Gia Hinh ngẩng đầu lên, cơ thể run rẩy.
Tiêu Dịch nhìn trúng cô ta.
Ba người Lý Chí Nhân, Lý Tái Hiền, Lý Sùng Sơn cũng sững sờ.
Tiêu Dịch thấy cô ta không trả lời, cười như không cười: “Cô không muốn?”
Lý Gia Hinh im lặng chừng ba phút.
Sau đó nói ra một chữ: “Được!”
Tiêu Dịch hài lòng gật đầu: “Được, các người có thể đi rồi, cậu đây muốn nghỉ ngơi”.
Lý Gia Hinh rời đi như cái xác di động.
Tiêu Tuệ nhướng mày: “Em trai, sao em vẫn cứ như vậy?”
Tiêu Dịch bật cười: “Chị, cô ta quả thật rất đẹp”.
“Hơn nữa chúng ta là gia tộc Đan Hoàng, công pháp em tu luyện cần thải âm bổ dương”.
“Hơn nữa, Lý Gia Hinh không phải đã trở thành gia chủ nhà họ Lý sao?”
“Đối phó với phụ nữ chỉ có một kiểu, chỉ cần làm chuyện đó với cô ta, về sau nhà họ Lý không phải sẽ do chúng ta định đoạt?”
“Còn ông cụ Lý kia, chị cảm thấy cần phải cứu sao?”
Tiêu Tuệ vẫn cau mày: “Em trai, ông cụ Lý và nhà họ Tiêu chúng ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719581/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.