Lần thứ tư, thành công!
Soạt!
Mười viên đan dược từ trong đỉnh Thanh Mộc bay ra.
Trên bề mặt mỗi một viên đan dược có một vòng đường vân!
Đan dược hoàng phẩm!
Thành công rồi!
Tụ lực đan, sau khi uống vào, có thể hồi phục nội lực nhanh chóng.
“Vãi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trực tiếp thộn người, hít khí lạnh: “Cậu nhóc, mẹ kiếp, cậu dùng một lò luyện đan đan bình thường luyện chế ra đan dược hoàng phẩm ư?”
“Tua vít tạo ra máy bay?”
“Nghịch thiên! Cậu đúng là nghịch thiên!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen ngợi hết lời.
Ông ta đã trải qua không biết bao nhiêu đời ký chủ.
Người có thể khiến tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói nghịch thiên, thì người đó thực sự nghịch thiên!
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Cũng không phải quá khó”.
Phụt!
Nếu tháp Càn Khôn Trấn Ngục là con người, nhất định sẽ thổ huyết!
Ông ta trầm mặc!
Trầm mặc thực sự!
Không biết qua bao lâu.
Diệp Bắc Minh dùng đỉnh Thanh Mộc luyện chế ra lô đan dược hoàng phẩm thứ hai.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi: “Cậu…”
Nếu lô đan dược hoàng phẩm thứ nhất ra lò là trùng hợp, thì lô thứ hai, chính là thực lực!
“Cậu nhóc, bây giờ tôi cho rằng, cậu thực sự không phải là người bình thường!”
“Cậu biết việc này nghĩa là gì không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất giọng vô cùng nghiêm trọng: “Cho dù ở thế giới cấp cao khác, dùng lò luyện đan rác rưởi, luyện chế ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719408/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.