"Đúng là Diệp Bắc Minh đã chết, nhất định là có người ghen ghét tôi, cho nên mới bịa ra lời nói dối hoang đường không có thật này".
"Bệ hạ người hãy ngẫm lại đi, một mình Diệp Bắc Minh làm sao có thể giết đại quân ba trăm nghìn người chứ?"
Lúc nói ra lời dối trá này, ngay cả Wilson cũng không tin!
Đúng thế!
Một người làm sao có thể giết đại quân ba trăm nghìn người chứ?
Còn khiến toàn quân tan tác đâu?
Căn bản không có khả năng!
Ưng hoàng sững sờ, sau đó cười nói: "Hahaha, đúng thế, thân vương đại nhân của tôi, ông nói đúng".
"Hoàng đế vĩ đại nhất của ông chờ ông trở về ở cung điện Bạch Kim, đêm nay sẽ tổ chức tiệc ăn mừng cho ông".
Cuộc gọi kết thúc.
Sau lưng Wilson đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Diệp Bắc Minh quay người đi ra ngoài phòng điều khiển: "Đi thôi".
Wilson hỏi theo bản năng: "Đi đâu?"
Ngoài phòng truyền đến mấy chữ:
"Cung điện Bạch Kim!"
...
Ưng quốc, thủ đô.
Cung điện Bạch Kim.
Đèn đuốc sáng trưng, tất cả quyền quý đỉnh cao của Ưng quốc đều tề tụ tại đây.
Thậm chí còn có một vài người Hoa có địa vị, tất cả đều trình diện, tham gia yến hội đêm nay.
Ưng hoàng ngồi trên ngai vàng.
Đột nhiên.
Một vị thân vương Ưng quốc đi tới, cung kính nói: "Hoàng đế bệ hạ, vừa rồi tôi nhận được một tin tức quân sự, nhưng tôi cho rằng đó là chuyện cười lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719399/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.