Con ngươi Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Các người muốn đi đâu?”
Soạt!
Một luồng sát ý lạnh như băng trong nháy mắt phong tỏa mấy người.
Khương Đông Tân dừng lại nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, mày còn muốn làm gì nữa?”
“Các người giết hộ vệ tiểu đội chấp pháp Long Quốc, chẳng lẽ ngay cả người hộ vệ gia tộc chúng tôi cũng muốn giết?”, lão giả đầu trọc trầm giọng nói.
Lôi hộ vệ gia tộc ra tạo ra áp lực!
“Ha ha ha, chúc mừng các người, đoán đúng rồi!”
Diệp Bắc Minh dứt khoát gật đầu: “Không sai, tôi quả thật muốn giết hết các người”.
Phách lối!
Ngông cuồng!
Kiêu căng ngút trời!
“Cái gì?”
Lão giả đầu trọc sợ hết hồn, theo bản năng lui về phía sau mấy bước.
Không dám chống lại chính diện với Diệp Bắc Minh.
Khương Đông Tân ngây người: “Mày… mày nói cái gì?”
Ông ta còn tưởng mình nghe lầm!
Mẹ kiếp!
Trước mặt mọi người lại nói ra những lời này?
Con mẹ nó ngay cả giả bộ cũng không được!!!
Soạt!
Diệp Bắc Minh tay cầm kiếm Đoạn Long, trực tiếp ra tay.
Giả bộ cái rắm!
Vừa rồi mấy trọng tài này rõ ràng còn muốn anh chết!
Dù hôm nay không giết, sau này chắc chắn cũng quay lại gây phiền phức.
Nếu phiền phức thì còn giải thích cái gì?
Giết!!!
Kiếm Đoạn Long chém xuống, một tiếng keng, kéo ra một đường kiếm khí dài mấy trăm mét.
Một kiếm rơi xuống!
Vừa rồi Diệp Bắc Minh một chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719367/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.