Đám người Đường Thiên Ngạo kinh hãi ngăn Diệp Bắc Minh lại.
Sắc mặt Diệp Bắc Minh sầm xuống, một luồng sát ý nổi lên: “Làm sao? Ngăn tôi?”
Một ánh mắt!
Sượt sượt sượt!
Đám người Đường Thiên Ngạo sợ đến lùi lại, tê dại da đầu: “Cậu Diệp, chúng tôi không có ý đó”.
“Ở đây có thư giới thiệu, nếu cậu xem xong mà vẫn từ chối chúng tôi”.
“Chúng tôi sẽ không nói nhiều, đi ngay lập tức”.
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lúc: “Thư giới thiệu?”
“Đúng thế, đích thân Long chủ viết”.
“Mang ra đây thử xem”.
Đường Thiên Ngạo vội vàng lấy ra một bức thư giới thiệu.
Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn, phát hiện nét chữ bên trên trầm ổn và mạnh mẽ.
Vừa nhìn là biết không phải nét chữ của người bình thường.
Mở ra xem, đúng là Long chủ viết cho anh.
“Sư huynh?”
Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ.
Tại sao sư huynh lại nói thay cho tổng bộ hiệp hội võ đạo?
“Tiểu sư đệ, khi đệ đọc được bức thư này, tin rằng mấy người Đường Thiên Ngạo đã tìm được đệ”.
“Bọn họ mời đệ làm hội trưởng hiệp hội võ đạo, xin đệ đồng ý đi”.
“Đệ đừng vội từ chối, thực ra đệ ngồi ở vị trí này, có lợi cho Long Quốc, cũng có lợi cho đệ”.
Sư huynh làm cả bài diễn thuyết dài, tổng cộng viết mấy ngàn chữ.
Phân tích tất cả quan hệ lợi hại.
Thậm chí, còn chỉ rõ vấn đề của Côn Luân Hư.
Ngồi trên vị trí này, thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719352/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.