Hoàng hậu Hồng Đào cười, dáng vẻ sao cũng được.
Nhưng cô ấy càng lạc quan, Diệp Bắc Minh, Vương Như Yên, Lục Tuyết Kỳ, Liễu Như Khanh bọn họ càng đau lòng.
Bỗng nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền âm: “Nhóc con, mười ngàn phương thuốc kia của cậu không tệ đâu”.
“Trên đó có cách cứu sư tỷ của cậu đấy!”
Diệp Bắc Minh kinh hãi: “Cái gì?”
Trong nháy mắt.
Ý thức của Diệp Bắc Minh tiến vào trong thế giới tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Cầm quyển phương thuốc kia tìm kiếm một hồi.
Quả nhiên, anh lật đến một trang trong đó, ánh mắt đông cứng lại: “Có rồi, đan Tố Thể?”
“Hiệu quả của đan dược: Có thể cải tạo cơ thể bị tổn thương, tu bổ gân mạch, cải tạo đan điền”.
“Ba cây dược liệu ba ngàn năm?”
“Còn cần máu thịt dã thú thuộc tính lạnh?”
“Hơi khó giải quyết, nhưng vì Cửu sư tỷ, chỉ có thể bảo mấy vị sư tỷ cùng nhau thử một chút”.
Khép lại cuốn sách cổ ghi lại chục ngàn phương thuốc.
Diệp Bắc Minh mở mắt: “Mấy vị sư tỷ, Cửu sư tỷ được cứu rồi”.
Soạt!
“Cái gì?”
“Tiểu sư đệ, em nói gì?”
Vương Như Yên, Lục Tuyết Kỳ, Liễu Như Khanh đều kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh.
Lập tức vây quanh anh.
Ngay cả hoàng hậu Hồng Đào cũng đầy mong đợi nhìn anh.
Diệp Bắc Minh vội nói: “Đan Tố Thể có thể cứu Cửu sư tỷ”.
“Nhưng đan Tố Thể cần ba cây dược liệu ba ngàn năm tuổi”.
“Thứ nhất, cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719137/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.