Diệp Bắc Minh mở ra xem, bên trong là nét chữ ngay ngắn thanh gọn.
Đọc xong bức thư, Diệp Bắc Minh thở dài một hơi: “Thất sư tỷ không sao là tốt rồi, tỷ ấy bảo đệ tạm thời quản lý chiến đội Tu La”.
Tút tút tút!
Lúc này điện thoại đổ chuông.
Sau khi nhận điện, sắc mặt Diệp Bắc Minh liền trở nên quái dị.
Sao cô ta lại gọi điện cho mình?
“Được, tôi đến ngay”.
“Các vị sư tỷ, đệ còn có chút chuyện, đệ đi trước đây”.
Nhìn Diệp Bắc Minh rời đi.
Ánh mắt Vương Như Yên phức tạp: “Bát sư tỷ, chúng ta lừa tiểu sư đệ như vậy, có ổn thật không?”
Lục Tuyết Kỳ cắn môi đỏ, không nói gì.
Hoàng hậu Hồng Đào đau lòng: “Thật không công bằng với tiểu sư đệ!”
Lục Tuyết Kỳ lắc đầu, nhắm mắt: “Chỉ có như vậy, mới có thể bảo vệ được tiểu sư đệ”.
“Nếu để đệ ấy biết chuyện xảy ra ở Côn Luân Hư, với tính cách của tiểu sư đệ, sợ là sẽ trực tiếp giết vào Côn Luân Hư”.
Vương Như Yên cũng gật đầu: “Đúng thế, không thể để tiểu sư đệ biết”.
“Bắt đầu từ lúc đệ ấy xuống núi, tỷ đã biết đệ ấy chắc chắn là về báo thù”.
“Đáng tiếc, đệ ấy càng lúc càng gần với sự thực rồi”.
“Cũng may, tu vi của tiểu sư đệ đang tăng lên thần tốc”.
“Sẽ có một ngày, đợi khi đệ ấy có thể rung chuyển cả Côn Luân Hư, chúng ta lại nói mọi việc cho đệ ấy!”
Rung chuyển cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719106/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.