Vạn Lăng Phong cau mày: “Làm gì?’
Lăng Thi Âm khẽ cười: “Tổng hội trưởng Diệp có thể tiến vào Vạn Bảo Lâu, còn các ông chờ bên ngoài đi”.
“Không được!”
Lâm Thương Hải trực tiếp phản đối.
Vạn Lăng Phong cũng nhắc nhở một câu: “Chủ nhân, cẩn thận có bẫy!”
“Ha ha ha ha”.
Lăng Thi Âm cười khẽ, mặt đầy thích thú nhìn Diệp Bắc Minh: “Thế nào, tổng hội trưởng Diệp cũng cho rằng Vạn Bảo Lâu tôi là nơi nguy hiểm, không dám bước vào sao?”
“Tôi vào thì có làm sao đâu?”
Diệp Bắc Minh chắp hai tay sau lưng, đi vào.
Lăng Thi Âm có chút kinh ngạc, ánh mắt lóe lên, theo sát phía sau.
Sau khi tiến vào Vạn Bảo Lâu, Diệp Bắc Minh đang định mở miệng.
Giây tiếp theo.
Lăng Thi Âm lại trực tiếp quỳ xuống: “Lăng Thi Âm đứng đầu Vạn Bảo Lâu tham kiến thiếu chủ!”
“Thiếu chủ!”
Diệp Bắc Minh sững sờ, tình huống gì vậy?
Lăng Thi Âm mặt tiêu cười, cảm giác áp bức của Võ Thánh trong nháy mắt biến mất tăm.
Cô ta lộ ra thái độ tôn kính với Diệp Bắc Minh.
Thái độ này vốn không phải giả vờ.
Lăng Thi Âm giải thích: “Thiếu chủ, tất cả mọi thứ đều do chủ mẫu sắp xếp”.
“Chủ mẫu đã nói, sớm muộn gì cậu cũng sẽ đến thành Võ Đế”.
“Đến khi đó tôi nhất định sẽ nhận ra cậu”.
“Bây giờ nhìn lại, tất cả lời chủ mẫu đều đã định sẵn, khoảnh khắc cậu xuất hiện, tôi liền biết cậu đến rồi”.
Diệp Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719053/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.