Quay đầu trợn mắt nhìn Diệp Bắc Minh, xấu hổ muốn chết!
Cô ta cắn chặt hàm răng: “Anh… anh…”
“Anh thật là quá đáng, đồ khốn, đồ lưu manh!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Cô nói gì vậy, tôi đang nối tất cả xương trên người cô đấy”.
“Ngay cả xương gãy và kinh mạch sai vị trí cũng giúp cô nối lại”.
“Cô phải biết rõ, tôi đang cứu cô đấy!”
“Cái gì?”
Văn Nhân Mộc Nguyệt kinh hãi, mắt đẹp trợn tròn, miệng nhỏ khẽ nhếch.
Một khắc sau.
Cô ta khiếp sợ phát hiện, vừa rồi cơ thể mình bị thương nặng, bây giờ lại khỏe re.
Y thuật quá thần kỳ!
Sao có thể!
Mặt đẹp của Văn Nhân Mộc Nguyệt khiếp sợ: “Anh… anh vừa rồi rõ ràng còn lợi dụng tôi, sao có thể chứ!”
“Chẳng lẽ anh thật sự đang cứu tôi?”
Nghi hoặc nhìn Diệp Bắc Minh, ánh mắt lóe sáng.
Hầu Tử cười nói: “Em gái,
Anh Diệp tôi là người đứng đắn, không thể nào lợi dụng cô đâu”.
“Hơn nữa, người đẹp bên cạnh anh Diệp như mây, còn có mấy sư tỷ đẹp khuynh quốc khuynh thành, thật sự là coi thường cô”.
Diệp Bắc Minh cười: “Hầu Tử, nhóc con anh thật biết nói chuyện thí nói nhiều hơn mấy câu đi”.
“Anh!!!”
Văn Nhân Mộc Nguyệt đầu đầy vạch đen, cô ta cũng là một đại mỹ nữ có chút danh tiếng ở Côn Luân Hư đấy, không phải sao?
Người theo đuổi cô ta cũng phải xếp thành hàng dài.
Vừa rồi một vài vị trí riêng tư trên cơ thể lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719025/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.