Diệp Bắc Minh đi như chốn không người, dù là tướng sĩ hay võ giả dưới tay vua Tây Vực.
Không thể nào ngăn cản được bước chân của Diệp Bắc Minh.
Tất cả đều theo bản năng lui về phía sau!
Mấy chục ngàn đại quân lại không một ai dám ra tay!
Còn chủ động tránh đường dẫn thẳng đến lều của vua Tây Vực.
Diệp Bắc Minh quát lớn: “Vua Tây Vực, ông còn muốn trốn đến khi nào?”
“Cút ra đây, nhận lấy cái chết!”
Yên tĩnh như tờ!
Mấy chục ngàn đại quân thậm chí không ai dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Diệp Bắc Minh.
“Aiz”.
Bên trong lều truyền đến một tiếng thở dài, vua Tây Vực Tào Anh đắc dĩ đi ra, trên khuôn mặt già nua tất cả đều là vẻ phức tạp.
Khí thế ta là duy nhất đếu biến mất không thấy, ông ta lắc đầu thở dài: “Diệp Bắc Minh, là bổn vương tính sai”.
“Không ngờ cậu lại khủng khiếp như vậy, Tiêu Long Cơ chết hay là chạy rồi?”
Trong con ngươi lóe lên kiêng kỵ sâu đậm!
Nếu như cho ông ta cơ hội.
Tào Anh vẫn muốn giết Diệp Bắc Minh!
Nhưng.
Bây giờ đứng trước khí thế áp bức của Diệp Bắc Minh, ông ta chỉ có thể tạm thời đầu hàng!
Giây kế tiếp.
Vua Tây Vực Tào Anh nhắm mắt, lắc đầu nói: “Bổn vương nhận thua, thù của con trai Tào Sảng tôi đến đây là chấm dứt!”
Trong nháy mắt này.
Tinh thần các binh lính từ trên đỉnh núi rơi xuống đáy vực!
Vua Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719021/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.