Chu Nhân Tiên, nhà họ Chu, một trong người canh giữ của Long Quốc, võ thánh đỉnh phong!
Trên người năm ông lão này nổi lên một loại sát khí khủng bố!
Bất kỳ võ giả nào cũng không dám nhìn thẳng vào năm người này!
Có người thở dài: “Diệp Bắc Minh quá ngông cuồng, quá hống hách!”
“Hơn nữa, hắn chém giết tàn sát quá nhiều, dẫn đến cơn thịnh nộ của gia tộc người canh giữ!”
“Nếu tôi là Diệp Bắc Minh, nhất định im lặng ẩn mình, đợi thực lực tăng lên rồi tính!”
“Đáng tiếc, đã không còn cơ hội rồi!”
Có người cười lạnh lùng nói: “Diệp Bắc Minh đó, chưa chắc dám đến ấy chứ!”
“Đúng thế, tôi cảm thấy, hắn không dám xuất hiện!”
“Ha ha ha…”
Rất nhiều võ giả cười ồ.
Soạt!
Đột nhiên.
Một bóng người từ trên trời giáng xuống, đáp xuống vững vàng trên võ đài.
Soạt!
Trong tích tắc, rất nhiều con mắt dồn qua.
“Diệp Bắc Minh!”
Ánh mắt Vân Chi Lan nghiêm lại.
Vân Kiếm Bình bên cạnh bất ngờ hét lớn: “A, đúng là anh chàng thú vị đó, anh ta lại dám đến thật?”
“Thần y Diệp!”
Lục Khi Sương đứng lên.
“Anh Diệp!”
Lý Gia Hinh kích động, trong lòng thầm nhủ một câu: “Thiếu chủ, cố lên!”
“Chủ nhân!”
“Thiếu chủ!”
Mấy người Lăng Thi Âm, Vạn Lăng Phong, Lâm Thương Hải, Trần Lê Y đứng lên.
Kích động nhìn Diệp Bắc Minh trên võ đài.
“Đến rồi, đến rồi!”, Vương Trường An đứng lên, suýt thò cả cổ đến võ đài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718996/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.