“Anh có thể yên tâm, cô ấy sống ở Lưu Ly Tông rất tốt!”
Lưu Ly Tông?
Diệp Bắc Minh gật đầu, nhớ kỹ cái tên này.
Xử lý trong việc trước mắt, thì đi tìm Nhược Giai!
Rồi trực tiếp cùng Liễu Như Khanh rời đi.
Bên ngoài cổng lớn nhà họ Liễu lập tức sôi sục.
“Diệp Bắc Minh này là ai?”
“Sát thần? Danh xưng thật bá đạo!”
“Hoàng đế của đế quốc Thanh Long sắp phát điên rồi, thái tử Tô Lăng Vân chết rồi, chính là tổn thất nặng nề đối với đế quốc Thanh Long!”
“Tôi không thể tưởng tượng được sẽ gây nên sóng gió thế nào nữa!”
“Đánh cược đi, Diệp Bắc Minh có thể sống được mấy ngày?”
…
Ánh mắt của Văn Nhân Mộc Nguyệt lóe lên: “Chúng ta cũng nên đi thôi!”
Cô ta dẫn theo đệ tử của cung Xã Tắc mau chóng rời đi.
Vừa rời khỏi thành Hoàng Phong, Diệp Bắc Minh và Liễu Như Khanh đi ra.
“Là các người!”
“Các người muốn làm gì?”
Đệ tử của cung Xã Tắc kinh ngạc, tất cả rút vũ khí bày tư thế phòng ngự.
Văn Nhân Mộc Nguyệt quát nói: “Được rồi, tất cả dừng tay!”
“Văn Nhân sư tỷ?”
Các đệ tử của cung Xã Tắc ngẩn người.
Văn Nhân Mộc Nguyệt lắc đầu: “Diệp Bắc… Minh, anh ta không có ác ý với chúng ta?”
Mọi người nửa tin nửa ngờ.
Diệp Bắc Minh đứng chắp tay sau lưng: “Tình hình của Hầu Tử thế nào rồi?”
Văn Nhân Mộc Nguyệt trả lời: “Anh ta rất tốt, tôi đã sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718904/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.