"Cấp năm?"
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tương đương với cảnh giới nào của võ giả?"
"Đại khái là Võ Đế đỉnh phong!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời.
Vù!
Trong phút chốc.
Cự Lân Giao hung ác nhào tới, mang theo mùi tanh kinh khủng, tốc độ nhanh như chớp.
Diệp Bắc Minh quát lớn: "Thương Long Trảm!"
Một đạo kiếm khí thô to gần bằng Cự Lân Giao chém ra.
"Gào!"
Cự Lân Giao gào thét, ỷ vào lực phòng ngự kinh người của vảy, không thèm tránh né.
Một cảnh tượng cực kỳ khiếp sợ xuất hiện!
Khoảnh khắc Cự Lân Giao tiếp xúc với kiếm khí, máu thịt nó như một lớp giấy.
Phụt!
Đầu rắn bị chia thành hai, trực tiếp bị một kiếm của Diệp Bắc Minh chém chết!
Diệp Bắc Minh bất ngờ: "Má, chẳng phải nó là ma thú cấp năm sao?"
"Sao lại bị một kiếm của tôi giết trong nháy mắt?"
Anh còn tưởng rằng sẽ có một trận chiến khó khăn.
Không ngờ lại dễ dàng như vậy.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận trả lời: "Nhóc, lần cuối cùng tôi giải thích lại cho cậu, thanh kiếm trong tay cậu không phải vật phàm!"
"Nếu không dựa vào thanh kiếm này, cậu chắc chắn không phải là đối thủ của Cự Lân Giao".
"Nhưng thanh kiếm Đoạn Long này cho cậu năng lực vô hạn!"
"Tôi hiểu rồi!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Ánh mắt đông lại, nhìn về phía vực sâu đen nhánh: "Bên trong không còn ma thú nào khác chứ?"
"Không có. Trước khi đi vào, cậu lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718896/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.