Trong một mật thất của nhà họ Trịnh.
Sáu ông lão đang ngồi khoanh chân, đột nhiên run lên dữ dội.
“Lửa, lão tam, sao đột nhiên người ông bốc cháy kìa!”
“Ừm? Có chuyện gì vậy?”
“A… người tôi cũng bốc cháy rồi!”
“Không! Đừng!”
Sáu ông lão trong mật thất lập tức hóa thành ngọn lửa!
Trịnh Thiên Minh điên cuồng gào thét: “Mày là ma quỷ, mày mới là ma quỷ!”
Giọng nói đột ngột dừng lại, hóa thành một đóng tro tàn!
Diệp Bắc Minh về đến trước Chu Nhược Giai, Chu Nhược Giai đang run rẩy: “Bố ơi… hu hu hu…”
“Bố của em chết rồi, hu hu hu… anh Bắc Minh…”
Phụt!
Chu Nhược Giai nôn ra một ngụm máu tươi, trước mắt tối sầm ngất đi.
“Nhược Giai!”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc, lấy ra mấy cây kim châm, cắm vào trong cơ thể của cô.
Liền sau đó.
Sắc mặt của Diệp Bắc Minh vô cùng khó coi: “Tâm mạch đứt hết, lục phủ ngũ tạng suy kiệt!”
“Sư phụ từng nói, đó là tình trạng bệnh duy nhất mà Quỷ Môn Thập Tam Châm không cứu được!”
“Năm tướng suy của người trời, đây là năm tướng suy của người trời!”
Năm tướng suy của người trời, lục phủ ngũ tạng đều suy kiệt.
Thần tiên khó cứu!
Diệp Bắc Minh nhớ rằng sư phụ đã từng dạy: “Bắc Nhi, Quỷ Môn Thập Tam Châm có thể chữa được các bệnh nan y khó chữa trong thiên hạ, duy chỉ có năm tướng suy của người trời thì không thể chữa được!”
Mặc cho cắm Quỷ Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718732/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.