Các tướng sĩ ngẩn người, vẻ mặt một tướng sĩ trong đó biến sắc, kích động nói: “Long soái? Là cậu sao?”
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: “Là tôi”.
“Long soái?”
“Vãi! Là Long soái!”
“Trời ơi, Long soái trẻ quá!”
“Thần tượng! Cuối cùng gặp được thần tượng rồi!”
Các tướng sĩ vô cùng kích động.
Nếu không phải vì kỷ luật, thì đã xông lên xin chụp ảnh chung và xin chữ ký rồi.
Vị tướng quân đó tự giới thiệu: “Long soái, tôi là Diệp Quân, là người của nhà họ Diệp ở Long Đô!”
“Diệp Quân Thần ở ngay trong quân doanh gần đây!”
Diệp Bắc Minh nhạy bén cảm thấy bầu không khí không đúng.
Anh cau mày: “Diệp Lăng Tiêu ở đây ư?”
“Long Quốc xảy ra chuyện ư? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Săc mặt của Diệp Quân hơi khó coi, anh ta nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Long soái, cậu theo tôi đến quân doanh, để Quân Thần đích thân nói với cậu thì hơn”.
Diệp Bắc Minh gật đầu, ngồi lên một chiếc xe trượt tuyết.
Mười lăm phút sau, anh xuất hiện ở cửa quân doanh.
Diệp Lăng Tiêu sớm đã nhận được tin, đích thân nghênh đón ở cửa quân doanh.
Về mặt ý nghĩa nào đó, địa vị Long soái đã vượt qua Quân Thần Diệp Lăng Tiêu!
Vẻ mặt Diệp Lăng Tiêu nghiêm túc, thấy Diệp Bắc Minh xuống xe xong, vội vàng tiến lên: “Long soái, cuối cùng cậu cũng về rồi!”
“Chúng tôi biết cậu ở Côn Luân Hư, vẫn luôn nghĩ cách liên lạc với cậu, chỉ tiếc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718702/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.