Đột nhiên.
"Muốn chết!"
Hàn Bát Chỉ nằm dưới đất mở mắt ra, quát lớn một tiếng.
Một khí tức đánh tới, khiến người đàn ông kia sợ hãi lui lại: "Đậu má, lão già kia, mẹ nó ông muốn dọa chết tôi à?"
Hắn ta bước nhanh về phía trước, đá vào đầu Hàn Bát Chỉ.
Ầm!
Hàn Bát Chỉ lăn ra ngoài, lại phun ra một ngụm máu tươi!
Diệp Uyển Thu xông lên: "Ông Hàn!"
Hơi thở của Hàn Bát Chỉ suy yếu nói: "Diệp tiểu thư, nói cho chủ nhân biết, Hàn Bát Chỉ tôi không hề phản bội cậu ấy!"
Nước mắt của Diệp Uyển Thu không ngừng tuôn ra: "Ông Hàn, cảm ơn ông!"
Trên mặt người đàn ông đầu trọc toàn vẻ giễu cợt: "Võ Thần, mẹ nó đây chính là Võ Thần sao?"
"Sao ngay cả một con chó nhà tôi cũng không sánh bằng vậy?"
"Nhưng mà lão già này cũng trung thành như chó vậy, quả nhiên là giống chó!"
"Mày nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô nhóc kia đi, tao đã rất muốn nhìn đến cô ta cầu xin tha thứ ở dưới người tao rồi!"
"Ha ha ha ha!"
Đám người phát ra những tiếng cười như dã thú.
Hàn Bát Chỉ phun ra một búng máu: "Nếu không phải lão phu đang bị thương, đám khốn kiếp này, lão phu chỉ cần dùng một cái tay..."
Người đàn ông đầu trọc xông lên trước một bước, đá vào ngực Hàn Bát Chỉ: "Lão phế vật, tôi cho phép ông nói chuyện sao?"
"Chúng mày mau nói xem tao nên xử lý lão già này như thế nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718656/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.