"Cái gì cơ?"
Tất cả mọi người đều bàng hoàng.
Sao Diệp Bắc Minh lại dám xem lời nói của Tần Phong như gió thoảng chứ?
Nụ cười trên mặt Tần Phong thoáng chốc sượng trân: "Mày...!"
Một luồng kiếm khí sắc như dao ập tới, ngắt lời anh ta một lần nữa.
Roẹt!
Đó là kiếm khí mang sắc màu đỏ chót, chứa đựng hơi thở đầy bạo tàn và điên loạn!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh hệt như vọng lại từ nơi địa ngục Cửu U kinh hoàng: "Những người khác quỳ xuống nhận tôi làm chủ nhân thì được phép sống sót".
"Còn anh? Anh là tên rác rưởi ăn hại phương nào hả?"
"Chết đi cho đỡ chật đất!"
Gia đình là vảy ngược bất khả xâm phạm của Diệp Bắc Minh.
Dám động chạm đến vảy ngược của rồng ắt phải nhận lấy cái chết.
Tần Phong hoàn toàn không ngờ Diệp Bắc Minh lại ngông cuồng đến thế, dám chủ động ra tay với anh ta.
"Diệp Bắc Minh, hãy trả giá cho sự ngông cuồng và ngu muội của mày đi!"
"Mày dám ra tay với tao mà chưa thèm hỏi tao là ai cơ à?"
"Ra đây, Thiên Tuyệt Ma Ảnh!"
Một tiếng gầm thét vang rền cất lên.
Một thanh đao quý đầu rồng màu đen hiện ra trong tay Tần Phong, nó tỏa ra hơi thở cuồng loạn đến mức ào ạt ùa ra hệt sóng thần dữ dội.
Chính lúc này.
Không ngờ có một ma ảnh cao ngút ngàn hiện diện sau lưng Tần Phong.
Nó mang đến sát khí, sự rét buốt tột cùng cũng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718627/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.