"Thiên Hạ Đệ Nhất các?"
Trong lòng Diệp Bắc Minh hơi động.
Kiếm Đoạn Long trong tay anh liền dừng lại.
Chỉ còn cách đầu lão già không đến 0,5 cm.
"Đúng là sát ý đáng sợ, nếu không phải vừa rồi Vận nhi hô lên, chỉ sợ lão phu sẽ phải chết ở chỗ này!'
Lão già hít sâu một hơi.
Ông ta vô cùng kiêng kỵ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Anh thu hồi kiếm Đoạn Long: "Hai người thật sự đến từ Thiên Hạ Đệ Nhất các?"
Lăng Vận Nhi xông lên, kiểm tra thương thế của lão già, vẻ mặt phẫn nộ: "Ai dám giả mạo chủ nhân của Thiên Hạ Đệ Nhất các chứ?"
Sắc mặt lão già hơi trắng bệch: "Lão phu tên là Lăng Thiên Hùng, chính là các chủ đời thứ ba trăm bảy mươi chín của Thiên Hạ Đệ Nhất các!"
Ông ta vừa nói xong.
Phụt!
Liền phun ra một ngụm máu tươi.
Hai chân mềm nhũn, ngã bịch xuống đất!
Lăng Vận Nhi vô cùng sợ hãi: "Ông nội!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ: "Mặc dù ông là cảnh giới Hợp Nhất đỉnh phong, nhưng lại bị nội thương".
"Vừa rồi chiến đấu cùng tôi đã khiến vết thương trong cơ thể bị xé rách".
"Bây giờ một trăm ba mươi bảy gân mạch cả người đã bị đứt hơn một nửa!"
"Ồ? Đan điền của ông lại có hơn mười vết nứt?"
"Ông là cao thủ cảnh giới Hợp Nhất đỉnh phong, chắc hẳn số người có thể có loại cảnh giới này ở Côn Luân Hư chỉ đếm được trên đầu ngón tay đi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718598/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.