"Tôi muốn để bọn họ tận mắt nhìn thấy, cậu chết bất lực trong tay tôi thế nào!"
"Kẻ ngu xuẩn, cậu đừng có mà chết trước khi tôi khôi phục lại..."
Đột nhiên.
Một âm thanh khác truyền đến: "Thần nữ Túc Hoàng, bà câm miệng cho tôi!"
Diệp Bắc Minh giật mình: "Tôn Thiến?"
Tôn Thiến nhanh chóng trả lời: "Tôi với bà ta làm một giao dịch, chỉ cần bà ta bằng lòng cứu anh, tôi sẽ khôi phục một phần tự do cho bà ta".
"Bắc Minh, bà ta không thể hoàn toàn khống chế thân thể của tôi".
"Hiện tại, hai người chúng tôi đều có quyền điều khiển thân thể, Nhược Giai và Nhược Tuyết tự nguyện đi cùng tôi để cứu tôi!"
"Anh yên tâm, tôi có thể bảo đảm an toàn của các cô ấy!"
"Nếu thần nữ Túc Hoàng dám làm tổn thương các cô ấy, tôi sẽ lập tức tự sát!"
Diệp Bắc Minh hơi lo lắng: "Tôn Thiến, cô không sao chứ?"
Sự quan tâm đột ngột khiến Tôn Thiến luống cuống chân tay.
Đôi mắt cô ta đỏ lên: "Anh… anh không hỏi các cô ấy sao?"
Diệp Bắc Minh giải thích: "Nếu các cô ấy đã không có việc gì, đương nhiên tôi quan tâm cô hơn".
"Tôi..."
Tôn Thiến há to miệng.
Giọng điệu Diệp Bắc Minh ngang ngược: "Đừng quên, cô cũng là người phụ nữ của tôi!"
"Ba người các cô, tôi không cho phép bất kỳ ai có việc!"
...
"Tôi cũng là người phụ nữ của anh?"
Cái mũi Tôn Thiến chua xót, rơi lệ đầy mặt.
Cô ấy cắn chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718530/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.