Chu Hoàng còn chạy về phía trước hai bước theo bản năng, quay đầu trừng Diệp Bắc Minh một chút: "Cảm ơn anh Diệp!"
Đậu má!
Mấy người đàn ông trung niên hoàn toàn trợn tròn mắt.
Mẹ nó tình huống gì đây?
Người ta đối xử với cô như vậy mà cô vẫn còn cảm ơn người ta?
Chẳng lẽ tiểu thư thật sự... có sở thích kia sao?
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh bình tĩnh mở miệng: "Bệnh kín trong cơ thể cô đã bị tôi hoàn toàn loại trừ rồi".
"Đây cũng là do cô luyện công từ khoảng 6 tuổi dẫn đến đúng không?"
Chu Hoàng giật mình: "Anh Diệp, ngay cả cái này anh cũng biết sao?"
Mấy người đàn ông trung niên ngây ra!
Bệnh kín trong cơ thể tiểu thư đã bị loại trừ rồi?
Ông trời ơi..!
Chẳng lẽ vừa rồi là đang chữa bệnh?
Bọn họ nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu, cách làm này đúng là rất mới lạ!
“Không phải là tên nhóc này cố ý đấy chứ?”, mấy người thầm nghĩ trong lòng.
Diệp Bắc Minh không giải thích: "Sau khi cơ thể cô bị hao tổn, hẳn là đã được cao nhân cứu giúp, nếu không chắc hẳn cô đã sớm tàn phế rồi".
Gương mặt xinh đẹp của Chu Hoàng nóng lên, gật đầu: "Không sai, phụ thân đã tìm một ân sư cho tôi, người đó đã cứu tôi".
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn cô ta: "Từ đó về sau, cô vẫn luôn dùng thuốc để điều trị thân thể đúng không?"
Chu Hoàng có chút kinh ngạc: "Anh Diệp, sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718487/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.