Tất cả huyết quang ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành một bóng người giống huyết ảnh của Long Đế như đúc!
Long Đế cười to: "Ha ha ha, xong rồi!"
"Diệp Bắc Minh, nhóc con cậu quả nhiên là một thiên tài!"
Ầm!
Huyết ảnh của Long Đế lập tức chui vào trong thân xác, chồng lên nhau.
Loại cảm giác được sống lại này khiến Long Đế vô cùng kích động, nước mắt tuôn đầy mặt: "Mấy chục ngàn năm, Long Đế tôi lại có ngày được sống lại?"
"Diệp Bắc Minh, từ giờ trở đi cậu chính là người bạn chí cốt của Chí Tôn Long Đế tôi!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Từ khi gặp nhau, ông cũng đã giúp tôi rất nhiều!"
"Nhưng mà tôi muốn hỏi một câu, nếu ông đã có thể sống lại".
Vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc: "Có phải những người đã chết khác cũng có thể sống lại không?"
Bố mẹ nuôi và anh trai chết thảm.
Người hầu trung thực Lâm Thương Hải cũng hi sinh vì anh!
Nếu như có thể để bọn họ sống lại.
Cho dù có khó khăn thế nào, Diệp Bắc Minh cũng sẽ đi thử một chút!
Long Đế nhướng mày: "Cậu muốn phục sinh người bình thường, chỉ sợ không có khả năng!"
Kỳ vọng trong lòng Diệp Bắc Minh dập tắt trong nháy mắt: "Vì sao?"
Long Đế nghiêm túc giải thích: "Người anh em Bắc Minh, tôi có thể sống lại là bởi vì có một sợi tàn hồn!"
"Sau đó, tàn hồn lại không bị chôn vùi".
"Cho nên tôi mới có thể sống đến bây giờ, cậu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718483/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.