Diệp Bắc Minh chẳng nỡ để Chu Lạc Ly đi chút nào: "Tứ sư tỷ, đệ..."
Chu Lạc Ly lấy hết can đảm, ôm chầm lấy Diệp Bắc Minh: "Tiểu sư đệ, đệ gọi tỷ là Lạc Ly được không?"
Chu Tể nhíu mày, định bụng đi tới tách hai người ra.
Song, Chu Đỗ Di lại lắc đầu với hắn ta, truyền âm bằng chân nguyên: "Thôi kệ đi, dù gì đây cũng là lần cuối cùng hai người họ được gặp nhau rồi".
Diệp Bắc Minh ngẩn người: "Chị... Lạc Ly".
Chu Lạc Ly tỏ ra giận dỗi: "Bỏ chữ chị đấy đi được không? Tỷ không muốn làm chị của đệ đâu!"
"Hơ..."
Diệp Bắc Minh trông có phần bối rối: "Lạc Ly".
"Ơi!"
Chu Lạc Ly đáp lại tiếng gọi của anh.
Ngay sau đó.
Cô ấy làm một hành động khiến cho bất cứ ai cũng sững sờ.
Chu Lạc Ly kề sát gương mặt mỹ miều của mình vào mặt Diệp Bắc Minh thật nhanh, hôn lên môi anh một cách chóng vánh: "Tiểu sư đệ, tỷ chờ đệ đến cưới tỷ đấy!"
Trời đất ơi!
Trong chớp mắt, máu toàn thân Diệp Bắc Minh sôi sùng sục cả lên.
Tay chân anh cứng đờ, dường như có một dòng điện vừa chạy xẹt qua người anh.
Chu Đỗ Di cũng ngây ra như phỗng khi chứng kiến cảnh tượng ấy ngay trước mắt mình.
Cô ta đứng đực mặt tại chỗ mất một lúc lâu mới hoàn hồn, quở trách: "Diệp Bắc Minh, cậu đúng là to gan, sao còn chưa thả Lạc Ly ra hả!"
Một tia sát ý lóe lên trong mắt Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718459/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.