Sau khi về đến Thanh Huyền Tông, Diệp Bắc Minh lấy ra tất cả nguyên, cho tháp Càn Khôn Trấn Ngục hấp thụ toàn bộ.
Sau khi hấp thụ xong.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thử tìm kiếm vị trí cụ thể của Tôn Thiến: “Vẫn không được, ba tỷ nguyên này cộng lại khiến tôi hồi phục ba phần thực lực!”
“Còn lâu mới được một phần ngàn”.
Diệp Bắc Minh giật khóe miệng: “Mười tỷ nguyên mới có thể hồi phục một phần ngàn, nếu ông hoàn toàn hồi phục, thì phải cần bao nhiêu nguyên?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất giọng cao ngạo: “Bản tháp sinh ra từ bản nguyên thiên địa, bị tổn thương, đương nhiên cần năng lượng rất lớn mới có thể hồi phục!”
“Trên thực tế, cũng không nhất định cần nguyên, cậu có thể tìm thần khí cấp cao để tôi nuốt chửng cũng được”.
“Chỉ vì nguyên là đơn giản nhất, năng lượng thuần túy nhất mà thôi!”
Diệp Bắc Minh hơi suy ngẫm gật đầu.
Anh không lãng phí thời gian nữa, tiến vào trong lĩnh vực thời gian.
Điên cuồng luyện chế đan dược!
Sau khi trời sáng, Diệp Bắc Minh mang hai ngàn viên đan dược thánh phẩm đến thương hội Thiên Hạ.
Tô Thanh Ca đích thân ra tiếp đón, sau khi cô ta nhìn thấy Diệp Bắc Minh lấy ra hai ngàn viên đan dược thánh phẩm lần nữa, hoàn toàn kinh ngạc ngẩn người!
“Cậu Diệp, cậu… mới có một ngày, cậu đã luyện chế ra hai ngàn viên đan dược thánh phẩm?”
Tô Thanh Ca chấn kinh đến không khép được miệng.
Diệp Bắc Minh đeo mặt nạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718437/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.