Ba canh giờ sau, Chu Hoàng đến Nguyệt Phong.
Đến thẳng nơi ở của Diệp Bắc Minh!
“Anh Diệp, tôi đến rồi”.
Không có ai đáp lại.
Chu Hoàng cau mày: “Anh Diệp chắc phải là người giữ lời hứa, thế này là sao?”
Cô ta lại gần căn phòng, định gõ cửa.
Đột nhiên.
“Ừm… Bắc Minh…”
Trong phòng vang lên âm thanh không thể miêu tả.
Cơ thể Chu Hoàng cứng đờ, giữ nguyên tư thế gõ cửa.
Tay dừng trong không trung, cả người như hóa đá!
“Vù!”
Liền sau đó.
Chu Hoàng đỏ từ mặt lan đến tận mang tai, hơi thở dồn dập!
Trong cơ thể giống như có dòng điện chạy qua từng đợt từng đợt.
Cô ta muốn quay người bỏ đi.
Nhưng âm thanh trong phòng lại như có ma lực!
Hơi thở của Chu Hoàng càng lúc càng dồn dập, không ngừng nuốt nước miếng: “Anh Diệp… mạnh đến thế sao?”
Âm thanh trong phòng dần dừng lại.
Hạ Nhược Tuyết chìm vào giấc ngủ say.
Diệp Bắc Minh đẩy cửa đi ra, vừa hay nhìn thấy Chu Hoàng cứng đờ người đứng trước cửa.
“Sao cô lại ở đây?”
Diệp Bắc Minh ngẩn người.
“A? Tôi… việc đó…”, Chu Hoàng phản ứng lại, rùng mình.
Kẹp chặt hai chân.
Mau chóng chuyển chủ đề: “Anh Diệp, vừa nãy tôi đến tìm anh, nghe thấy có tiếng bên trong…”
“Cho nên… cho nên nghĩ ở đây đợi anh”.
Diệp Bắc Minh hơi lúng túng: “Cô đến bao lâu rồi?”
“Không… không lâu lắm”, Chu Hoàng vội vàng lắc đầu.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718355/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.