“Diệp Thanh Lam kết hợp với thứ súc sinh để sinh ra một đứa súc sinh, các người lại để cho nó nối dõi dòng máu của nhà họ Diệp ư?”
“Chẳng lẽ nhà họ Diệp muốn đời sau của mình chỉ toàn súc sinh?”
Giọng Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Theo lời ông nói thì sau này trên đại lục Chân Võ sẽ không còn đời sau của nhà họ Ô nữa!”
Anh cực kỳ bình tĩnh, nhưng giọng nói lại chắc nịch, không có gì để nghi ngờ!
“Ha ha ha!”
Ô Đạo Hoành buồn cười lắc đầu: “Đồ súc sinh, mày tưởng là tao đang giỡn với mày đấy hả?”
“Ngày xưa con thú đó xấu xí biết nhường nào, mẹ của mày lại đi ăn nằm với cái loại đó?”
“Mày nói xem, thứ mà mẹ mày sinh ra cùng với loại súc sinh đó thì có phải là súc sinh hay không?”
Đột nhiên, Tiểu Bạch nhảy ra, đứng trên vai Diệp Bắc Minh: “Nói bậy, chủ nhân à, ông ta nói bậy!”
“Huyết mạch của chủ nhân cực kỳ tôn quý, ít nhất cùng là huyết mạch của Thú Hoàng!”
“Không phải là súc sinh gì như ông ta nói, xí xí xí! Chủ nhân, người nhất quyết không được tin!”
Nghe Ô Đạo Sinh nói, ngoài ngọn lửa giận trong lòng Diệp Bắc Minh!
Thì còn cả sự kích động!
Anh ngẩng đầu nhìn Ô Đạo Hoành: “Ông từng gặp được cha tôi ư?”
“Cha? Ha ha ha ha!"
Vẻ mặt Ô Đạo Hoành đầy suy ngẫm: “Mày gọi một con súc sinh là cha hả?”
“Được, nếu mày đã hỏi thì lão già này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718302/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.