Ô Đạo Sinh nhất thời chửi ầm lên: “Má nó! Mẹ nó Ô Đạo Hoành, anh điên rồi đúng không!”
“Hai tay tôi đã không còn nữa rồi, anh bảo tôi làm sao cản được nó?”
“Chúng ta là anh em ruột, sao anh…"
Lời còn chưa nói xong.
Ô Đạo Hoành đã nện một đấm vào đan điền Ô Đạo Sinh!
Bốp!
Đan điền nổ tung, mặt Ô Đạo Sinh không dám tin: “Anh đúng là không bằng cả cầm thú!”
Ô Đạo Hoành nhe răng cười một tiếng: “Chết em không chết anh, đan điền của cậu cũng chỉ có chút tác dụng đó thôi!”
Một luồng chân nguyên được rót vào đan điền của Ô Đạo Sinh, dùng chân nguyên bao bọc!
Bỗng nhiên.
Ông ta nhấc Ô Đạo Sinh lên ném về phía Diệp Bắc Minh!
Ô Đạo Sinh tuyệt vọng: “Ô Đạo Hoành, anh đối xử với em ruột của mình như thế thì mẹ nó sẽ không được chết tử tế!”
Thấy Ô Đạo Sinh bay tới, con ngươi Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề!
Chuẩn bị giơ tay lên chém ra một kiếm!
Thì chợt thấy trạng thái của Ô Đạo Sinh, ánh mắt anh chợt lóe lên!
Cất kiếm Đoạn Long đi!
Đan điền của Ô Đạo Sinh bị phế, toàn bộ chân nguyên bị Ô Đạo Hoành ngưng tụ lại một chỗ!
Một kiếm này chém ra, chắc chắn không khác gì một Thánh Chủ tự bạo!
Bán kính mấy trăm cây số xung quanh đều sẽ hóa thành tro tàn!
Diệp Bắc Minh có tháp Càn Khôn Trấn Ngục để bảo vệ bản thân!
Nhưng những người khác đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718299/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.