Diệp Bắc Minh và Chu Hoàng nhanh chóng đi về phía vùng đất Nhật Lạc.
Suốt ba ngày nay, bọn họ...
Hoặc là nói, một mình Diệp Bắc Minh bị đánh úp một trăm ba mươi chín lần!
Không hề ngoại lệ, tất cả kẻ tấn công đều bị chém!
Gương mặt xinh đẹp của Chu Hoàng trắng bệch, giọng nói run rẩy: "Anh Diệp, nếu không thì chúng ta trở về nhà họ Chu đi!"
Ba ngày giết chóc liên tục, quanh thân Diệp Bắc Minh bao phủ một tầng hơi thở chết chóc!
Dù là Chu Hoàng cũng không dám lại gần.
Diệp Bắc Minh chỉ nói bốn chữ: "Tiếp tục đi tới!"
Chu Hoàng không hiểu: "Anh Diệp, tại sao anh lại phải đi đến vùng đất Nhật Lạc chứ?"
"Rốt cuộc là vì cái gì?"
Diệp Bắc Minh yên lặng: "Tôi muốn tìm cây thần Hỏa Tang, lấy quả thần Hỏa Tang!"
"Cây thần Hỏa Tang?"
Chu Hoàng sững sờ: "Anh Diệp, đây là thứ chỉ có trong truyền thuyết".
"Thứ này tôi cũng từng nghe nói qua, hình như đã từng xuất hiện ở vùng đất Nhật Lạc!"
"Nhưng tôi cam đoan với anh, hiện tại vùng đất Nhật Lạc chắc chắn không có cây thần Hỏa Tang!"
"Nếu anh đến vì thứ này, càng nên từ bỏ!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Dù chỉ có hy vọng mỏng manh, tôi cũng nhất định phải đi!"
Chu Hoàng thấy không thể thuyết phục, chỉ đành tiếp tục đi cùng Diệp Bắc Minh.
Chạng vạng tối ngày thứ năm, thời điểm mặt trời lặn cuối cùng.
Một đoạn tường thành nhấp nhô màu đen dài liên miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718274/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.