Một lát sau.
Chu Hoàng kịp phản ứng lại, cắn răng: “Thôi, người cũng đã chết rồi thì còn giá trị gì nữa?”
Cô ta lấy một đôi vớ trong nhẫn trữ đồ ra.
Trên đó vẫn còn sót lại hơi thở của Diệp Bắc Minh!
Sau tối hôm qua, cô ta đã tạo ra một đôi vớ giống hệt đôi của anh vậy.
Đôi Diệp Bắc Minh đang mang, là thứ được làm lại.
Đôi này, mới là đôi ban đầu!
Nhìn giọt nước trên tất.
Vẻ mặt Chu Hoàng hiện lên vẻ tức giận: “Sao mình lại làm những chuyện thế này? Đúng là điên rồi!”
“Từ giờ trở đi, sẽ không có ai biết chuyện này”.
Cô ta dùng chân khí ngưng tụ thành một ngọn lửa!
Vớ đã bốc cháy, hóa thành một đống tro tàn.
Một giây sau.
Chu Hoàng xoay người, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Lăng Vận Nhi kêu thảm một tiếng, con ngươi đỏ bừng: “A! Ông giết anh Diệp! Là ông giết anh Diệp!”
“Tôi phải báo thù cho anh ấy!”
Cô ấy đứng dậy khỏi mặt đất, trở tay, trong tay xuất hiện một thanh kiếm dài!
Đâm tới Diệp Bắc Minh.
Lăng Yên sợ tới mức gầm lên: “Lăng Vận Nhi, mẹ nó cô điên rồi hả?”
“Cô lại dám ra tay với tiền bối ư? Dừng tay lại cho tôi!"
Đang định ngăn cản Lăng Vận Nhi.
“Hửm?”
Ánh mắt lạnh như băng của Diệp Bắc Minh đã đảo qua.
Lăng Yên sợ tới mức dừng tay, Diệp Bắc Minh lại cười lớn một tiếng: “Cô muốn báo thù cho tên đó hả?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718248/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.