Bọn Vương Như Yên, Liễu Như Khanh, Lục Tuyết Kỳ, hoàng hậu Hồng Đào, Khương Tử Cơ sửng sốt: "Sư tỷ Chu, chị..."
"Ồ?"
Hai mắt Chu Đỉnh Phong sáng ngời: "Hahaha, đứa trẻ ngoan, quả không hổ là đứa trẻ ngoan của nhà họ Chu ta!"
Đạm Đài Trần cười khẩy: "Chị Lâm, xem ra Diệp Bắc Minh không thể nào sánh bằng tài nguyên một gia tộc thượng cổ rồi!"
Đạm Đài Lâm lắc đầu: "Không đúng, có lẽ cô ta chọn..."
Ngay sau đó.
Giọng nói của Chu Lạc Ly cất lên: "Nếu cứ khăng khăng Lạc Ly phải chọn, vậy thì tôi sẽ chọn rời khỏi nhà họ Chu!"
"Sau này Chu Lạc Ly tôi đây mà lấy tài nguyên của nhà họ Chu để dùng, dù chỉ một chút thôi thì cũng sẽ bị cửu lôi đánh chết!"
"Cái gì cơ?"
Chu Đỉnh Phong sững sờ, nổi cơn tam bành: "Lạc Ly, mày nghiêm túc thật đấy à?"
"Mày hãy nghĩ cho bố mẹ mày, nghĩ cho gia tộc đi!"
"Những năm qua, gia tộc đã dốc bao tâm huyết để bồi dưỡng mày, thế mà mày lại rời bỏ nhà họ Chu chỉ vì Diệp Bắc Minh ư?"
"Đồ vong ơn bội nghĩa, đồ quên nguồn quên gốc!"
Chu Đỉnh Phong tức chết đi được!
Ngạo Vô Tình nhếch mép cười nghiền ngẫm: "Chu Đỉnh Phong, người nhà họ Chu các anh đỉnh thật đấy".
Lăng Huệ cũng cười nhạo báng: "Chẳng thế còn gì, quá đỉnh ấy chứ!"
"Bao nhiêu người có mặt ở đây mà lại bảo là đứng cùng một chiến tuyến với Diệp Bắc Minh, nghĩa là các anh đang tuyên bố nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2705105/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.