Đạm Đài Lâm bước vào trong phòng giam, một phát siết chặt lấy cằm của Đạm Đài Yêu Yêu.
Trong đôi mắt cô ta tràn ngập sự ganh ghét u ám: “Chỉ dựa vào cô? Cô cũng xứng?”
“Hừ!”
Đạm Đài Yêu Yêu chuẩn xác nhổ một ngụm nước bọt lên mặt Đạm Đài Lâm.
Đôi mắt của Đạm Đài Lâm trong thoáng chốc đỏ bừng, lập tức lấy khăn tay dùng sức chà sạch sẽ!
Bốp!
Sau đó thuận tay rút ra một cây roi da đã nhúng qua nước muối, hung hăng quất lên người Đạm Đài Yêu Yêu: “Tôi cho cô phun nước miếng!”
“Tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân!”
“A!”
Đạm Đài Yêu Yêu không đè nén nổi tiếng kêu rên thảm thiết, cơ thể duyên dáng của cô run lên vì đau đớn.
Cây roi trong tay Đạm Đài Lâm rơi xuống đất: “Cô hà tất phải làm vậy? Chỉ cần cô đồng ý hiến tế liền có thể kết thúc chuỗi ngày thống khổ này rồi!”
Một khi hiến tế, gia tộc Đạm Đài sẽ có thể giành được tất cả khí vận của thiên nữ.
Đạm Đài Yêu Yêu cắn chặt răng ngà: “Các người đều là thứ súc sinh!”
“Tôi nhớ ra rồi, tôi nhớ lại tất cả rồi!”
“Cha mẹ tôi không phải là bị người nào khác đuổi giết mà chính là các người!”
“Người của gia tộc Đạm Đài đã đuổi cùng giết tuyệt cha mẹ tôi, cha nhét tôi trốn vào trong hốc cây, sau đó dẫn theo một mình mẹ xông ra ngoài giết địch!”
“Sau đó cũng không trở lại nữa…”
Đạm Đài Lâm phá lên cười; “Ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2705066/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.