Tốc độ của kiếm Đoạn Long cực nhanh, trong nháy mắt mang theo Diệp Bắc Minh bay xa mấy trăm dặm.
Diệp Bắc Minh không hiểu: "Tại sao ma thú lại bắt Nhược Giai và Tôn Thiến đi?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Tôi cảm thấy là bởi vì máu của cậu!"
"Máu của tôi?"
Diệp Bắc Minh sững sờ, chợt hiểu ra: "Tôi hiểu rồi!"
"Tôi có huyết thống Ma Hoàng, đối với ma thú mà nói, máu của tôi có sức hấp dẫn trời sinh!"
"Cho nên..."
Thân thể Diệp Bắc Minh run lên: "Ma thú bắt Tôn Thiến đi vì muốn ăn con của tôi?"
Giọng điệu tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm trọng: "Rất có khả năng này!"
"Đù!"
Trái tim Diệp Bắc Minh thắt lại, nóng lòng như lửa đốt: "Mau! Mau! Mau!"
Kiếm Đoạn Long tăng tốc!
Nửa giờ sau.
Đột nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột ngột lên tiếng: "Nhóc, ở ngay đằng trước!"
"Tìm được vị trí thú triều rồi, bọn chúng cách đây ba trăm dặm!"
"Long Hồn, toàn lực đuổi theo cho tôi!"
Diệp Bắc Minh hét lớn một tiếng.
Rống!
Tiếng rồng ngâm vang vọng đất trời!
Nước biển phía trước sôi trào, vô số ma thú gào thét!
Ma thú trong nước biển cảm nhận được hơi thở điên cuồng của Diệp Bắc Minh, tất cả chúng quay đầu xông về phía anh!
Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh lẽo, đang muốn giết hết bọn chúng!
"Dừng tay!"
Tiếng quát khẽ vang lên.
Hơn chục ngàn con ma thú tránh ra để lộ một con đường, một cô gái cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704996/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.