Hai người chỉ cách nhau một mét!
Một mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi.
Diệp Bắc Minh nhìn một cái, thậm chí có thể thấy rõ lông mi của Nhan Như Ngọc!
Da thịt của cô ta đúng là không có một chút tì vết.
Một nốt ruồi, một cái mụn cũng không có.
"Cậu tìm tôi có chuyện gì?"
Trong sự yên tĩnh, giọng nói của Nhan Như Ngọc vang lên.
Tất cả mọi người đều ngừng thở!
Diệp Bắc Minh mở miệng: "Tôi muốn đến Đại Lục Thượng Cổ, hãy giúp tôi một việc".
Đám người tiếp tục ngây ra lần nữa!
Tên này lại còn nói mình muốn đến Đại Lục Thượng Cổ?
Mẹ nó có ai mà không muốn đến Đại Lục Thượng Cổ đâu!
Tên này dựa vào cái gì?
La Vãn Vãn gõ lên mặt bàn: "Ê ê ê, anh nhờ người ta giúp đỡ mà còn tỏ thái độ thế ư?"
Nhan Như Ngọc hừ nhẹ một tiếng: "Cậu dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ giúp cậu?"
Diệp Bắc Minh trực tiếp bắt lấy tay Nhan Như Ngọc.
"Cái gì..."
Tất cả người tu võ ở đây đều trợn cả mắt lên!
Đôi mắt Lâm Tiêu lập tức đỏ bừng, tràn ngập tơ máu!
Nhan Như Ngọc giật mình: "Cậu làm gì thế?"
Diệp Bắc Minh viết mấy chữ vào lòng bàn tay cô ta.
Nhan Như Ngọc ngây người, lại nắm chặt lấy tay Diệp Bắc Minh: "Cậu! Cậu nói thật ư?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Cực kỳ chính xác".
Nhan Như Ngọc suy nghĩ một chút: "Tôi có thể giúp cậu đến Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704984/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.