Vừa dứt lời, Diệp Bắc Minh cắn vỡ đầu lưỡi, nhả ra một giọi máu tinh.
Ầm ầm!
Trên bầu trời giáng xuống một đạo thiên lôi!
Lời thề được ông trời công nhận!
Tô Lê mở to tròn đôi mắt, trong lòng vô cùng vui mừng: “Anh… anh Diệp, anh… anh không cần phải như vậy…”
“Được!”
Cô ta hít sâu một hơi: “Tôi đưa anh đến Đại Lục Thượng Cổ ngay đây!”
Rồi lấy ra một miếng ngọc bài cổ xưa, bên trên khắc văn tự thượng cổ.
“Vật này, cực kỳ quý giá, là tôi có được trong một lần hội đấu giá”.
“Có thể mở một lần cửa truyền tống đến Đại Lục Thượng Cổ, hôm nay sẽ sử dụng vì anh Diệp!”
Nói xong, điên cuồng truyền chân nguyên vào trong ngọc bài.
Một lát sau, một cánh cửa truyền tống xuất hiện.
Tô Lê hô nói: “Anh Diệp, chúng ta đi thôi!”
Diệp Bắc Minh tiến lên trước một bước, cùng Tô Lê trực tiếp xông vào trong cửa truyền tống: “Mẹ, con đến đây, hai mươi tư năm rồi, đợi con nhé!”
Khoảnh khắc Diệp Bắc Minh biến mất, sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng.
Long trưởng lão cất giọng nghiêm nghị: “Cung chủ, rõ ràng Tinh Cung có một cửa truyền…”
Chủ nhân Tinh Cung nhìn qua với ánh mắt băng lạnh.
Long trưởng lão lập tức im miệng.
Lúc này, trên bầu trời mây đen giăng kín, cửa truyền tống thứ ba xuất hiện.
“Đây là cửa truyền tống thứ ba xuất hiện trong hôm nay rồi phải không?”
Mọi người kinh ngạc nhìn lên bầu trời.
Liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704941/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.