“Cô biết hả?”, Diệp Bắc Thần khá bất ngờ.
Diệp Tiêu Tiêu thản nhiên trả lời: “Nếu vấn đề đơn giản như thế mà tôi cũng không biết thì sao xứng trở thành thánh nữ Thiên Cơ Các?”
Tiện tay ném một tờ giấy ra.
“Nơi anh muốn đến đó, phải vào từ nơi này!”
Diệp Bắc Minh mở tờ giấy ra xem, ánh mắt khẽ lay động.
Những chữ viết xinh đẹp hiện lên.
Diệp Tiêu Tiêu tiếp tục nói: “Thời gian là nửa ngày sau”.
“Tất nhiên, nếu anh Diệp cảm thấy nơi đó quá nguy hiểm thì có thể vào từ một nơi khác”.
“Một tháng sau, nơi này”.
Lại ném ra thêm một tờ giấy.
Một con rắn lửa xuất hiện trong tay Diệp Bắc Minh, trực tiếp cắn nuốt tờ giấy: “Không cần, cảm ơn cô Tiêu Tiêu”.
Anh không dừng lại một giây, một phút nào, rời khỏi Thiên Cơ Các.
Diệp Tiêu Tiêu mỉm cười: “Một ngày Tiêu Tiêu chỉ xem một lần, ngày mai mọi người hẵng tới nhé”.
Tần Mộc Dao nhanh chóng theo sau.
Đại điện lại được dịp bùng nổ: “Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh hả?”
“Thật hay giả vậy?”
“Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh đã đánh vào ngục giam Trấn Hồn ấy hả?”
“’Cậu ta nói mình từng chém giết Chí Tôn ư?”
Ánh mắt mọi người đều co rụt lại.
Một người đàn ông mạnh miệng nói: “Dù cậu ta là Diệp Bắc Minh thì sao? Cái trò lúc này còn lởm lắm! Tôi không phục!”
Một võ giả bên cạnh mỉa mai: “Chắc là một kiếm của Diệp Bắc Minh không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704866/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.