“Nếu không tìm ra được cách nào khác thì Tôn Thiến sẽ bị con mình hút cạn sinh lực!”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên vô cùng khó coi, hô hấp anh dồn dập: “Bây giờ nên làm gì đây?”
“Tìm cái gì đó bổ khí huyết là được, cách tốt nhất là giết ma thú!”
“Tháp nhỏ, mau tìm tất cả ma thú gần đây cho tôi!”
Diệp Bắc Minh quát lên.
“Ở cách đây ba trăm lý có hơn mười con ma thú!”
Diệp Bắc Minh không hề chần chừ ôm Tôn Thiến lao ra ngoài.
Anh vừa mới đi không lâu thì một đám người nhanh chóng chạy tới đây.
“Vị trí tín hiệu Vô Cực phát ra ở ngay đây!”
Mọi người liếc mắt nhìn cái xác Huyết Lang nằm trên mặt đất.
Cầm đầu đoàn người là một ông già mặc áo bào màu vàng, ông lão kinh hãi nói: “Đây là Huyết Lang của Vô Cực, dựa vào miệng vết thương có thể đoán là bị người ta xé rách đầu!”
“Mau đi tìm xem Vô Cực có ở gần đây hay không!”
Một lát sau, có người khiếp đảm hét lên: “Tìm được rồi... nhưng mà...”
“Mẹ ơi, không thể nào!”
Ông già mặc áo bào màu vàng vừa tiến lên, nhìn cảnh tượng trước mặt mà không khỏi sững sờ.
Ở đó có một bộ xương người có đầy mạch máu và có cả cái đầu đang hoảng sợ của Tôn Vô Cực.
Cách đó ba trăm lý, hơn mười con ma thú từ bốn phương tám hướng bao vây một đám người tu võ.
Đoàn người tu võ này có khoảng bảy tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704856/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.