“Vãi, luyện đan sinh ra hiện tượng lạ?”
“Đây chính là Đan thần sao?”
“Thần của đan đạo, quả nhiên bất phàm!”
Trong ánh mắt chấn kinh của mọi người, hiện tượng lạ đột ngột dừng lại.
Đinh Trúc Tu tiện tay mở lắp đan đỉnh, tổng cộng mười viên đan bay ra, lơ lửng giữa không trung.
Ba viên đan dược trong đó bị luyện hỏng!
Bảy viên còn lại, viên nào cũng có chín đường vân đan!
“Ôi mẹ ơi…”
“Chín đường vân đan! Đan dược đế phẩm!”
“Vãi…”
Đám đông kinh ngạc kêu ra tiếng, hoàn toàn sôi sục!
Ánh mắt của tất cả mọi người đỏ bừng, tràn đầy tia máu.
Hơi thở dồn dập, trái tim đập thùm thụp điên cuồng không ngừng!
Một lò mười viên đan dược, tuy bị hỏng ba viên.
Tỷ lệ thành công bảy viên đã rất khủng bố dọa người rồi!
Phải biết rằng, đây là đan dược đế phẩm chín đường vân đan!
Trên trán Đinh Trúc Tu lấm tấm mồ hôi, luyện chế một lò đan dược đế phẩm trước mặt nhiều người như vậy.
Hơn nữa tỷ lệ thành công bảy mươi phần trăm, khiến ông ta tiêu hao rất nhiều tinh lực.
Thách thức nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc miệng còn hôi sữa, thế nào?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên nhả ra một câu: “Hào nhoáng bề ngoài, rác rưởi!”
“Cái gì?”
“Cậu… cậu nói cái gì?”
“Anh ta lại nói Đan thần nhị phẩm là rác rưởi?”
“Vãi, mẹ kiếp!”
“Anh ta điên rồi sao?”
Toàn hội trường sôi sục!
Đúng là còn chấn kinh hơn cả tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704815/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.