Thôi Triệu nhìn lão già nhà họ Lâm bằng vẻ mặt đồng tình: “Ông trêu chọc ai cũng được, nhưng mà lại dám trêu chọc cô nhóc này!”
“Cô ta ở học viện Giám Sát còn không thèm coi cả viện trưởng ra gì!”
“Vài giáo viên có lai lịch lớn đều là người theo đuổi của cô ta, nếu thật sự đánh nhau, nhà họ Lâm đúng là không đủ xem!”
“Ngu ngốc!”
Thiên Nhận Băng quát lạnh một tiếng.
Lão già nhà họ Lâm ngã xuống đất, chật vật rời đi.
Thiên Nhận Băng chuyển ánh mắt: “Thôi Triệu, mấy người còn ở nơi này làm gì?”
Thôi Triệu chỉ cảm thấy cổ hơi lạnh: “Cô giáo Thiên Nhận Băng, chúng tôi sẽ cút ngay lập tức!”
Nói xong liền xoay người tiến vào cái khe không gian, biến mất.
Ngay sau đó, Diệp Bắc Minh bước ra từng bước, khí tức khủng bố quanh người bùng nổ.
Gào!
Tiếng rồng gầm vang vọng chín tầng trời: “Từ giờ trở đi, chín mươi chín long sơn chỗ này thuộc về danh nghĩa của nhà họ Diệp!”
“Không có sự cho phép của người nhà họ Diệp, người tu võ nào, thế lực nào!”
“Dám can đảm bước vào trong phạm vi nhà họ Diệp một bước, giết không tha!”
“Trong vòng một trăm giây kế tiếp, người tu võ nào vẫn còn ở trong phạm vi của ngục giam Trấn Hồn cũng sẽ bị giết không tha!”
“Cút!”
Anh hét to một tiếng! Đám người tu võ bên ngoài ngục giam Trấn Hồn giống như là gặp quỷ, không dám dừng lại một giây nào.
Tất cả đều nhanh chóng lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704772/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.