Đế Khởi La cắn răng: "Ông Chín, tại sao những người này lại nhục nhã người khác như vậy?"
Đế Khuyết vẫn cau mày: "Chúng ta đừng quan tâm đến chuyện này, những người kia đều là con cháu đời sau của Thần Huyết!"
"Tổ tiên của bọn họ đã từng bước vào chiến trường Thái Cổ, máu thịt đạt được tiến hóa".
Đế Khởi La siết chặt nắm tay: "Dù có là đời sau của Thần Huyết thì cũng chẳng thể làm nhục người khác như vậy chứ!"
"Ha ha ha".
Một cô gái tóc vàng cười đến run rẩy cả người: "Dáng vẻ phẫn nộ của anh ta thật là buồn cười!"
Cô bạn thân bên cạnh gật đầu: "Cậu nhìn anh ta lúng ta lúng túng cứu người đi kìa, thật là thú vị!"
"Chúng ta có nên nói cho anh ta, cô nàng đê tiện này đã không còn cứu nổi nữa không?"
"Ồ, cậu tàn nhẫn thật á!"
"Ha ha ha ha..."
Mười mấy người ôm bụng cười to.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, giọng nói đau lòng đến run rẩy: "Nhị sư tỷ của tao sai ở đâu chứ? Chúng mày lại đối xử với chị ấy như vậy?"
Cô gái tóc vàng nở nụ cười đầy nghiền ngẫm: "Cô ta học tập võ kỹ của Hoa tộc chính là một sai lầm!"
"Cô ta làm sư tỷ của người thuộc Hoa tộc chính là sai lầm!"
"Lùi cả chục nghìn bước mà nói, tao bảo cô ta sai thì chính là sai!"
"Tao muốn chơi cô ta thế nào thì chơi thế ấy, hiểu chưa?"
Cô gái tóc vàng ngạo mạn nói tiếp: "Đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704751/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.