"Cậu đã phạm vào tội chết. Nếu cậu chịu bỏ vũ khí đầu hàng, lão phu có thể cho Hoa tộc một cơ hội, chỉ giết mình cậu!"
...
"Nếu không, cậu và Hoa tộc sau lưng cậu sẽ vĩnh viễn không vươn lên được!"
Diệp Bắc Minh sải bước lên trước: "Ông thì tính cái thá gì? Cũng xứng thẩm phán Hoa tộc?"
"Trời ạ!"
Trên quảng trường, mọi người bị dọa sợ, đều lùi lại.
Ai cũng hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh!
Lão già vẫn trưng ra khuôn mặt không biểu cảm: "Lão phu đã cho cậu cơ hội, chính cậu không biết trân trọng!"
"Vậy cậu đi chết đi!"
Đang muốn ra tay.
"Rống!"
Đột nhiên, tiếng rồng ngâm truyền đến.
Cảnh tượng khiến mọi người chấn động xuất hiện, bầu trời nhanh chóng hiện ra mấy chục vết nứt không gian.
Xuyên qua những vết nứt không gian kia, bọn họ thấy được rất nhiều đầu hắc long vặn vẹo!
"Đó là thứ gì?"
Người của học viện Giám Sát ngây dại.
"Đây là... Tộc Rồng đen?"
Thân thể Đế Khuyết run lên: "Không phải bọn chúng đã ở ẩn rồi sao? Sao giờ lại đột nhiên xuất hiện..."
Lão già kia cũng hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên một đám vết nứt không gian: "Hắc Long Vương, ông đang sống yên ổn ở Đại Lục Chân Võ".
"Học viện Giám Sát nước giếng không phạm nước sông với ông, ông có ý gì đây?"
Một giọng nói uy nghiêm vang lên: "Kẻ này, tộc Rồng đen tôi muốn!"
Không thấy người, chỉ nghe được âm thanh.
"Ông nói gì cơ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704744/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.